Thành phần
Mỗi viên nén bao phim chứa:
Thành phần hoạt chất: Meloxicam 7,5mg
Thành phần tá dược: Magnesi stearat, lactose, povidon, tinh bột natri glycolat, tinh bột ngô, talc tinh khiết, natri lauryl sulphat, natri bicarbonat, croscarmellose natri, silic keo khan, macrogols, titan dioxid, Instacoat Aqua III trắng (IA-III-40001), nước tinh khiết.
Lưu ý khi sử dụng (Cảnh báo và thận trọng)
Cảnh báo
Nguy cơ loét, xuất huyết và thủng dạ dày - ruột
Độc tính trên tiêu hóa nghiệm trọng như viêm, xuất huyết, loét và thủng dạ dày, ruột non hoặc ruột già, có thể xảy ra bất cứ thời gian nào, có hoặc không có triệu chứng cảnh báo, trên bệnh nhân được điều trị với thuốc chống viêm không steroid (NSAlDs). Các vấn đề nhỏ ở đường tiêu hóa trên, như khó tiêu, thường gặp và có thể xảy ra bất cứ lúc nào trong suốt thời gian sử dụng NSAIDs. Do đó, bác sĩ và bệnh nhân cần đề phòng loét và xuất huyết, thậm chí khi không có các triệu chứng tiền triệu. Bệnh nhân cần được hướng dẫn về các dấu hiệu và/hoặc triệu chứng của độc tính trên dạ dày ruột và các bưởc xử lý nếu xuất hiện các trường hợp này. Lợi ích của việc theo dõi các xét nghiệm định kỳ chưa được chứng minh họặc chưa được đánh giá đầy đủ. Chỉ một trong số năm bệnh nhân gặp tác dụng không mong muốn nghiêm trọng ở đường tiêu hóa trên khi dùng NSAIDs là có triệu chứng. Đã có chứng minh rằng loét, xuất huyết hoặc thủng dạ dày-ruột gây ra bởi NSAIDs xảy ra trên gần 1% bệnh nhân điều trị từ 3 - 6 tháng, và trên 2 - 4% bệnh nhân điều trị trong khoảng 1 năm. Khuynh hướng này tiếp tục như vậy, tăng khả năng tiến triển các biến cố dạ dày ruột nghiêm trọng ở một số thời điểm trong suốt liệu trình điều trị. Tuy nhiên, điều trị ngắn hạn cũng không phải là không có nguy cơ.
NSAIDs nên được kê đơn với thận trọng đặc biệt trên bệnh nhân có tiền sử bị loét hoặc xuất huyết tiêu hóa. Hầu hết các báo cáo về các trường hợp tử vong do vấn đề tiêu hóa đều ở bệnh nhân cao tuổi hoặc suy nhược và do đó, cần thận trọng đặc biệt khi điều trị với các bệnh nhân này. Để tối thiểu hóa nguy cơ xảy ra các tác dụng không mong muốn trên đường tiêu hóa, nên sử dụng liều thấp nhất có hiệu quả trong thời gian ngắn nhất có thể. Với các bệnh nhân có nguy cơ cao, liệu pháp thay thế không liên quan đến NSAIDs nên được cân nhắc.
Các nghiên cứu đã cho thấy rằng bệnh nhân có tiền sừ loét và/hoặc xuất huyết tiêu hóa và sử dụng NSAIDs, có nguy cơ tiến triển xuất huyết tiêu hóa cao gấp 10 lần so với bệnh nhân không có các yếu tố nguy cơ trên. Ngoài tiền sử bệnh loét, các nghiên cứu dịch tễ học đã xác định một số liệu pháp phối hợp hoặc các bệnh mắc kèm có thể làm tăng nguy cơ loét tiêu hóa như: dùngcorticosteroid đường uống, dùng thuốc chống đông, điều trị kéo dài với NSAID, hút thuốc, nghiện rượu, tuổi già và tình trạng sức khỏe yếu.
Phản ứng phản vệ
Cũng như các NSAIDs khác, phản ứng phản vệ xảy ra trên các bệnh nhân không sử dụng meloxicam trước đây. Meloxicam không nên dùng cho bệnh nhân có bộ ba triệu chứng aspirin (aspirin triad). Phức hợp triệu chứng này điển hình xảy ra trên bệnh nhân hen suyễn, người bị viêm mũi có hoặc không có polyps mũi, hoặc ở người co thắt phế quản nghiêm trọng sau khi uống aspirin hoặc các NSAIDs khác, cần cấp cứu khẩn cấp các trường hợp xảy ra phản ứng phản vệ.
Bệnh thận tiến triển
Trong trường hợp bệnh thận tiến triển, không khuyên cáo sử dụng meloxicam. Nếu NSAIDs được chỉ định, cần theo dõi chặt chẽ chức năng thận của bệnh nhân
Nguy cơ huyết khối tim mạch
Các thuốc chống viêm không steroid (NSAIDs), không phải aspirin, dùng đường toàn thân, có thể làm tăng nguy cơ xuất hiện biến cố huyết khối tim mạch, bao gồm cả nhồi máu cơ tim và đột quỵ, có thể dẫn đến tử vong. Nguy cơ này có thể xuât hiện sớm trong vài tuần đầu dùng thuốc và có thể tăng lên theo thời gian dùng thuốc. Nguy cơ huyết khối tim mạch được ghi nhận chủ yếu
ở liều cao.
Bác sĩ cần đánh giá định kỳ sự xuất hiện của các biến cố tim mạch, ngay cả khi bệnh nhân không có các triệu chứng tim mạch trước đó. Bệnh nhân cần được cảnh báo về các triệu chứng của biến cố tim mạch nghiêm trọng và cần thăm khám bác sĩ ngay khi xuất hiện các triệu chứng ngày.
Để giảm thiểu nguy cơ xuất hiện biến cố bất lợi, cần sử dụng meloxicam ở liều hàng ngày thấp nhất có hiệu quả trong thời gian ngắn nhất có thể.
Thận trọng
Tổng quát
Meloxicam không thể dùng để thay thế cho các corticosteroid hoặc để điều trị khi thiếu hụt corticosteroid.
Tác dụng dược lý giảm viêm và sốt của meloxicam có thể che dấu dấu hiện chẩn đoán các biến chứng trong các trường hợp đau không nhiễm khuẩn.
Ảnh hưởng trên gan
Tăng chỉ số của một hoặc nhiều xét nghiệm đánh giá chức năng gan có thể xảy ra lên đến 15% bệnh nhân đang dùng NSAIDs, kể cả meloxicam. Các bất thường xét nghiệm có thể tiến triển, có thể không đổi hoặc có thể thoáng qua khi điều trị liên tục. Sự gia tăng đáng kể của ALT hoặc AST (gấp 3 hoặc nhiều lần xo với giới hạn bình thường trên) đã được ghi nhận trên gần khoảng 1% bệnh nhân trong các thử nghiệm lâm sàng với NSAIDs. Ngoài ra, các trường hợp phản ứng gan nặng hiếm gặp, bao gồm vàng da và viêm gan siêu vi khuẩn gây tử vong, xơ gan và suy gan, trong đó có một số trường hợp tử vong khi dùng NSAIDs được báo cáo.
Bệnh nhân có các biểu hiện và/hoặc triệu chứng cho thấy rối loạn chức năng gan, hoặc có các xét nghiệm gan bất thường, nên được theo dõi dấu hiệu tiến triển bệnh gan nghiêm trọng hơn trong khi điều trị với meloxicam. Nếu các dấu hiệu và triệu chứng lâm sàng phù hợp với bệnh gan tiến triển hoặc nếu có các biểu hiện toàn thân (như, giảm bạch cầu ưa acid, phát ban...), cần ngừng meloxicam.
Ảnh hưởng trên thận
Cần thận trọng khi bắt đầu điều trị với meloxicam trên bệnh nhân có tình trạng mất nước. Chỉ nên sử dụng meloxicam sau khi đã bồi phụ nước cho bệnh nhân. Thận trọng cũng được khuyến cáo trên bệnh nhân có tiền sử có bệnh thận.
Sử dụng NSAIDs kéo dài gây hoại tử nhú thận hoặc các thay đổi khác trong tủy thận. Độc tính trên thận cũng được nhận thấy trên bệnh nhân có prostagladin đóng vai trò trong việc duy trì việc tưới máu thận. Trên những bệnh nhân này, dùng NSAIDs có thể làm giảm sự hình thành prostagladin phụ thuộc liều và giảm lưu lượng máu qua thận, gây kết tủa qua sự mất bù thận. Bệnh nhân suy thận, suy tim, rối loạn chức năng gan, đang sử dụng thuốc lợi tiểu và ức chế men chuyển và bệnh nhân cao tuổi là những đối tượng có nguy cơ cao gặp các vấn đề trên. Ngừng điều trị với NSAID kèm theo hồi phục các tình trạng trước khi điều trị.
Mức độ các chất chuyển hóa có thể tích lũy trên bệnh nhân suy thận không được nghiên cứu với meloxicam. Vì một số chất chuyển hóa bị thải trừ qua thận, bệnh nhân có suy giảm chức năng thận đáng kể cần được theo dõi chặt chẽ.
Ảnh hưởng huyết học
Thiếu máu thỉnh thoảng xuất hiện ở bệnh nhân dùng NSAIDs, kể cả meloxicam. Điều này có thể do sự giữ nước, mất máu do xuất huyết dạ dày, hoặc do một ảnh hưởng không đầy đủ lên sự tạo hồng cầu. Bệnh nhân điều tri dài hạn với NSAIDs, kể cả meloxicam, cần được đánh giá hemoglobin và hematocrit nếu xuất hiện bất kỳ dấu hiệu hoặc triệu chứng nào của thiếu máu.
Các thuốc ức chế quá trình sinh tổng hợp của prostagladin có thể ảnh hưởng mức độ nào đó tới chức năng tiểu cầu và đáp ứng của mạch với sự chảy máu.
NSAIDs ức chế sự kết tập tiểu cầu và cho thấy làm kéo dài thời gian chảy máu trên một số bệnh nhân. Không giống như aspirin, ảnh hưởng của chúng lên chức năng tiểu cầu với số lượng ít hơn, hoặc khoảng thời gian ngắn hơn và có thể hồi phục. Meloxicam nhìn chung không ảnh hưởng lên số lượng tiểu cầu, thời gian prothrombin (PT), hoặc thời gian thromboplastin từng phần (PTT). Bệnh nhân dùng meloxicam có thể bị tác dụng bất lợi do sự thay đổi chức năng tiểu cầu, như người có rối loạn đông máu hoặc bệnh nhân đang dùng thuốc chống đông, cần được theo dõi chặt chẽ.
Giữ nước và phù nề
Giữ nước và phù nề đã ghi nhận trên một số bệnh nhân uống NSAIDs, bao gồm meloxicam. Do đó, cũng như các NSAIDs khác, meloxicam nên được dùng thận trọng trên bệnh nhân bị giữ nước, tăng huyết áp hoặc suy tim.
Tiền sử hen phế quản
Bệnh nhân bị hen phế quản có thể có nhạy cảm với aspirin. Việc sử dụng trên bệnh nhân hen phế quản nhạy cảm với aspirin có thể liên quan tới co thắt phế quản
nghiêm trọng có thể gây tử vong. Do phản ứng chéo, kể cả co thắt phế quản, giữa aspirin và các thuốc chống viêm không chứa steroid khác đã ghi nhận trên các bệnh nhân nhạy cảm với aspirin, meloxicam không nên sử dụng với bệnh nhân nhạy cảm với aspirin và nên dùng thận trọng với bệnh nhân có tiền sử hen phế quản.
Thông tin cho bệnh nhân
Meloxicam, giống các thuốc khác cùng nhóm, có thể gây khó chịu và, hiếm gặp, các phản ứng không mong muốn nghiêm trọng hơn, như xuất huyết tiêu hóa, có thể dẫn tới phải nhập viện và thậm chí tử vong. Mặc dù xuất huyết và loét đường tiêu hóa có thể xảy ra mà không có triệu chứng tiền triệu, bệnh nhân cần được cảnh báo các dấu hiệu và triệu chứng loét và xuất huyết, và cần thông báo với bác sỹ khi thấy bất kì dấu hiệu hoặc triệu chứng chỉ dấu nào. Bệnh nhân nên được hướng dẫn để nhận thức được tầm quan trọng của việc theo dõi nàỵ.
Bệnh nhân nên thông báo với bác sĩ các dấu hiệu hoặc triệu chứng loét hoặc xuất huyết dạ dày, phát ban da, tăng cân hoặc phù nề.
Bệnh nhận nên được chỉ dẫn về các dấu hiệu hoặc triệu chứng cảnh báo nhiễm độc gan (như buồn nôn, sốt, hôn mê, ngứa, vàng da, nhạy cảm ở vùng bụng trên bên phải và triệu chứng giống cúm). Nếu các triệu chứng xảy ra, bệnh nhân cần được hướng dẫn ngừng thuốc và sử dụng các biện pháp điều trị ngay lập tức.
Bệnh nhân cũng nên được hướng dẫn để tìm sự giúp đỡ khẩn cấp trong trường hợp xảy ra phản ứng phản vệ.
Với phụ nữ có thai, cũng như các NSAIDs khác, tránh sử dụng meloxicam do thuốc có thể gây đóng sớm ống động mạch
Các xét nghiệm
Bệnh nhân điều trị kéo dài với NSAIDs nên được kiểm tra định kỳ CBC và chỉ số xét nghiệm. Nếu các dấu hiệu và triệu chứng lâm sàng phù hợp tiến triển bệnh gan hoặc thận, xuất hiện các biểu hiện toàn thân (như tăng bạch cầu ưa acid, phát ban...) hoặc nếu các xét nghiệm gan bất thường kéo dài hoặc trở nên xấu đi, cần ngừng dùng meloxicam.
Tương tác với các thuốc khác
Thuốc ức chế men chuyển
Các báo cáo khuyến cáo rằng NSAIDs có thể làm giảm tác dụng chống tăng huyết áp của thuốc ức chế men chuyển (ACE). Tương tác này cần được xem xét trên bệnh đang sử dụng đồng thời NSAIDs và thuốc ức chế men chuyển
Aspirin
Dùng đồng thời aspirin (1000mg, 3 lần/ngày) trên tình nguyện viên khỏe mạnh có xu hướng làm tăng AUC (10%) và Cmax (24%) của meloxicam. Các biểu hiện lâm sàng của tương tác này chưa được biết rõ, tuy nhiên, cũng như các NSAIDs khác, dùng đồng thời meloxicam và aspirin nhìn chung không được khuyến cáo do tiềm ẩn nguy cơ là tăng tần suất gặp tác dụng không mong muốn. Dùng đồng thời aspirin liều thấp với meloxicam có thể làm tăng tỷ lệ loét đường tiêu hóa hoặc các biến chứng khác, khi so sánh với dùng đơn độc meloxicam. Meloxicam không dùng để thay thế aspirin trong phòng ngừa bệnh tim mạch.
Cholestyramin
Điều trị trước 4 ngày với cholestyramin làm tăng đáng kể độ thanh thải của meloxicam khoảng 50%. Điều này làm giảm thời gian bán thải của thuốc từ 19,2 giờ xuống 12,5 giờ, và giảm 35% AUC. Điều này đưa ra giả thuyết về sự tồn tại của con đường tuần hoàn lại của meloxicam ở đường tiêu hóa. Các dấu hiệu lâm sàng thích hợp của tương tác này chưa được thiết lập.
Cimetidin
Dùng đồng thời cimetidin 200mg, 4 lần/ngày không làm thay đổi dược động học của meloxicam khi dùng đơn liều 30mg.
Digoxin
Dùng meloxicam 15mg 1 lần/ngày trong 7 ngày không làm thay đổi nồng độ digoxin trong huyết tương sau khi dùng β-acetyldigoxin trong 7 ngày ở liều điều trị. Thử nghiệm in vitro không tìm thấy tương tác liên kết protein giữa digoxin và meloxicam.
Furosemid
Các nghiên cứu lâm sàng, cũng như các quan sát sau khi thuốc lưu hành, đã cho thấy rằng NSAIDs có thể làm giảm tác dụng tăng bài tiết natri của furosemid và thiazid trên một số bệnh nhân. Ảnh hưởng này được cho là do sự ức chế tổng hợp prostaglandin thận. Các nghiên cứu với furosemid và meloxicam không cho thấy sự giảm tác dụng tăng bài tiết natri. Dược lực học và dược động học của fiirosemid đơn liều hoặc đa liều không bị ảnh hưởng khi dùng meloxicam đa liều. Tuy nhiên, khi dùng đồng thời furosemid và meloxicam, bệnh nhân cần được theo dõi chặt chẽ các dấu hiệu suy giảm chức năng thận, cũng như để đảm báo hiệu quả lợi tiểu.
Liti
Trong các nghiên cứu lâm sàng cho thấy NSAlDs làm tăng nồng độ liti trong huyết tương và làm giảm độ thanh thải liti thận. Trong một nghiên cứu tiến hành trên các đối tượng khỏe mạnh, nồng độ liti và AUC trung bình ở thời điểm bắt đầu nghiên cứu tăng 21% trên đối tượng sử dụng liti ở khoảng liều từ 804 - 1072mg, 2 lần/ngày cùng với meloxicam 15mg, 4 lần/ngày khi so sánh với đối tượng chỉ dùng liti đơn độc. Những ảnh hưởng này được cho là do sự ức chế tổng hợp prostaglandin thận của meloxicam. Bệnh nhân đang được điều trị với liti cần được kiểm tra chặt chẽ khi kết hợp hoặc ngừng dùng meloxicam.
Methotrexat
Một nghiên cứu trên 13 bệnh nhân viêm khớp dạng thấp đã đánh giá ảnh hưởng của meloxicam đa liều lên dược động học của methotrexat 1 lần/tuần. Meloxicam không có tác động đáng kể lên dược động học của methotrexat đơn liều. Trong thử nghiệm in vitro, methotrexat không thay thế meloxicam ở vị tri gắn với huyết thanh người.
Wafarin
Hoạt tính chống đông máu nên được theo dõi, đặc biệt trong một vài ngày đầu điều trị hoặc thay đổi liệu pháp meloxicam trên bệnh nhân đang dùng wafarin hoặc thuốc tương tự, vì những bệnh nhân này có nguy cơ tăng chảy máu. Tác động của meloxicam lên hiệu quả chống đông máu của wafarin đã được nghiên cứu trên một nhóm đối tượng khỏe mạnh được dùng wafarin hàng ngày để duy trì giá trị INR trong khoảng 1,2 - 1,8. Trên các đối tượng ngày, meloxicam không làm thay đổi dược động học và hiệu quả chống đông máu của wafarin được xác định bằng thời gian prothrombin. Tuy nhiên, một trường hợp cho thấy có sự tăng INR từ 1,5 tới 2,1. Cần thận trọng khi dùng meloxicam với wafarin vì bệnh nhân đang dùng wafarin có thể bị thay đổi giá trị INR và tăng nguy cơ gặp biến chứng chảy máu.
Quá liều
Kinh nghiệm điều trị quá liều với meloxicam còn hạn chế. Đã ghi nhận 4 trường hợp uống liều cao gấp 6 đến 11 lần liều khuyến cáo, tất cả đều được điều trị phục hồi. Cholestyramin làm tăng tốc độ thanh thải của meloxicam.
Các triệu chứng quá liều cấp NSAID thường giới hạn ở trạng thái hôn mê, chóng mặt, buồn nôn, nôn và đau thượng vị, có thể hồi phục khi được điều trị hỗ trợ. Xuất huyết dạ dày ruột có thể xảy ra. Ngộ độc nặng có thể dẫn tới tăng huyết áp, suy thận cấp, rối loạn chức năng gan, ức chế hô hấp, hôn mê, co giật, trụy tim mạch và ngừng tim. Phản ứng phản vệ đã được báo cáo khi điều trị với NSAIDs đường uống và có thể xảy ra khi quá liều.
Bệnh nhân cần được điều trị triệu chứng và hỗ trợ khi quá liều NSAID. Trong các trường hợp quá liều cấp tính, khuyến cáo rửa ruột bằng than hoạt tính. Lợi ích điều trị sẽ giảm nếu rửa ruột được tiến hành hơn 1 tiếng sau bị quá liều. Khuyến cáo uống than hoạt tính cho bệnh nhân 1 - 2 giờ sau khi quá liều. Khi quá liều nặng hoặc bệnh nhân có các triệu chứng trầm trọng, than hoạt tính có thể được sử dụng lặp lại. Loại bỏ meloxicam cấp tốc bằng 4g cholestyramin đường uống 3 lần/ngày đã được chứng minh trong các thử nghiệm lâm sàng. Sử dụng cholestyramin có thể hữu ích khi quá liều. Lợi tiểu mạnh, kiềm hóa nước tiểu, thẩm tách máu hoặc lọc máu hấp phụ có thể không có hiệu quả do liên kết cao với protein.
Dược động học
Hấp thu
Sau khi uống, meioxicam có sinh khả dụng trung bình là 89%. Nồng độ trong huyết tương tỉ lệ với liều dùng: sau khi uống 7,5mg và 15mg, nồng độ trung bình trong huyết tương được ghinhận tương ứng từ 0,4 đến 1 mg/l và từ 0,8 đến 2 mg/l (Cmin và Cmax ở tình trạng cân bằng).
Phân bố
Meloxicam liên kết mạnh với protein huyết tương, chủ yếu là albumin (99%).
Chuyển hoá
Thuốc được chuyển hóa mạnh, nhất là bị oxy hóa ở gốc methyl của nhân thiazolyl.
Thải trừ
Tỉ lệ sản phẩm không bị biến đổi được bài tiết chiếm 3% so với liều dùng. Thuốc được bài tiết phân nửa qua nước tiểu và phân nửa qua phân.
Đối tượng đặc biệt
Trẻ em
Dược động học của meloxicam trên trẻ em dưới 18 tuổi chưa được nghiên cứu
Người cao tuổi
Độ thanh thải huyết tương trung bình ở trạng thái ổn định của người cao tuổi thấp hơn so với tỷ lệ được báo cáo với người trẻ tuổi hơn.
Suy gan/thận
Suy gan, suy thận mức độ vừa hoặc nhẹ đều không gây ảnh hưởng đáng kể lên dược động học của meloxicam. Với suy thận giai đoạn cuối, việc tăng thể tích phân bố có thể dẫn tới nồng độ meloxicam tự do cao hơn và có thể phải dùng liều hàng ngày lớn hơn 7,5mg.